Viết cho con trong ngày tháng năm dông gió
Những ngày tháng
năm
Tiếng khóc con vỡ
òa ngọn sóng
Sục sôi trong bão
nắng
Cơn dông
Mẹ ôm con vào lòng
Ướt cánh tay mồ
hôi con mằn mặn
Mà nghe lo lắng
Nghĩ về con ...
Con sẽ lớn thế
nào?
Có cao bằng chúng
bạn?
Có khỏe như Thánh
Gióng?
Có tinh như sao
xa?
Con sẽ học điều gì
Từ bao la thế
giới?
Thẳm sâu trong
lòng người
Con có dò được
tới?
Nếu như con lạc
lối
Có biết quay trở
về?
Đường chông gai
rậm rì
Có thể nào con
bước?...
Ngàn điều mẹ không
biết
Trăm điều mẹ ước
ao
Mong con khỏe con
cao
Con lớn trong hạnh
phúc
Biết thương mồ hôi
mặn
Biết xót nước mắt
rơi
Biết yêu những nụ
cười
Ghét thói đời gian
dối...
Nhưng, mẹ đã đi
một nửa cuộc đời
(Con là dấu son
trong nửa sau mẹ vô cùng trân quý)
Mẹ biết
Con sẽ yêu con của
con hơn hết thảy mọi điều
Như bây giờ mẹ
dành cho con cả thế gian trong túi
Cho con vốc vàng
vốc bạc đủ ba gang.
Song đó là khi
ngày mai đến với con
Dịu êm như chùm
khế ngọt.
Vàng bạc không đủ
đâu con
Tình yêu không đủ
đâu con
Nếu giông bão
khiến người người gục ngã
Và đồng bào của
con rên rỉ
Dưới mưu sâu kế
hiểm ngoại bang
Nếu hung tàn thổi
tung túp lều êm ái lòng con
Và xảo trá đánh
ngất lịm trái tim thơ trẻ
Thì căm hờn sẽ cần
thêm
Toan tính sẽ cần
thêm
Và mẹ chẳng tiếc
con mình trở thành sắt đá
Vững chãi và gan
dạ
Chỉ tan chảy dưới
mặt trời công lý,
tự do.
Ngày mai sắp đến
trong giấc ngủ con thơ
Vẫn còn đó tháng
năm
rát bỏng
Mẹ nghe lòng thổi
về cơn gió mát
Và thấy trong tim
tổ quốc
Từ tình yêu bé nhỏ
cho con.
Phượng Diễm
19/5/2014
0 bình luận :
Đăng nhận xét