Hàn Giang
Thịt ba chỉ nướng bằng xiên tre tươi Ảnh: Hàn Giang |
Sáng sớm xuống chợ huyện mua ít thịt lợn
đen. Giống này thịt chắc mà thơm. Mỡ trắng đục, khi chín thì giòn chứ không
nhão nhoét toàn nước như giống lợn công nghiệp ở xứ ta bây giờ. Thịt mua về
thái từng miếng nhỏ, tầm ngón chân cái. To quá thịt chín không đều mà bé quá
thì dễ bị xác vì mất nước. Ướp mắm, muối, riềng, mẻ và các loại gia vị. Riềng
phải là loại trồng ở đất đồi, củ vừa phải, vị thơm nồng, ướp vào thịt nghe dậy
lên mùi quê hương, ấm như lần đầu cầm tay con gái. Lại nói chuyện thịt ngon,
ướp đúng vị rồi mà nướng bằng lò điện hay bằng vỉ sắt thì quả là không xứng.
Nướng thịt đúng chất đồng quê là phải có than hoa và xiên tre. Tìm lấy một
thanh tre tươi độ nửa mét, pha thành từng que nhỏ, dùng rựa sắc mứt nhọn một
đầu.
Chọn một chỗ khuất gió nhưng đừng kín quá,
bày một mâm rượu be bé. May mắn mà có được thứ rượu San Lùng chính hiệu Bát Xát
thì đúng là tuyệt hảo.
Chọn chỗ, bày mâm, gầy than, rót rượu. Rồi
thì kẻ quạt, người xoay, chả mấy chốc mà mỡ từng giọt, từng giọt nhỏ xuống.
Nước từ trong xiên tre ngấm dần vào thịt. Mùi thịt mỡ cháy khen khét, mùi riềng
ấm sực, mùi mắm tôm dậy lên đốt cháy tì vị. Hai tuyến nước bọt của ta lúc ấy
phải nói là làm việc cật lực. Nhấp một ngụm rượu. Gió đông thổi đến. Mấy anh em
vừa xuýt xoa vừa nhấc chiếc xiên nóng lên, cắn ghé vào miếng thịt rồi tuốt dọc
xiên. Toàn bộ vị giác hưởng trọn vị ngọt của thịt, vị ngầy ngậy của mỡ, cái
nồng nàn của riềng, cái đậm đà của mắm tôm đất bắc. Chao ôi, ngọt chi cho bằng
vị quê.