Cẩm Giang
Sáng nay, chính xác là đã cả tuần
nay, nàng dậy sớm, khi những ánh nắng của một mùa hè lưu luyến hương xuân nên
dùng dằng chửa muốn đến rốt cục cũng miễn cưỡng nhả vài sợi tơ ấm xuống trần
gian, chưa đủ nồng nàn nhưng đã thấm đượm ngọt ngào. Nàng cười như hoa, vươn
vai trong một bài tập thể dục ngẫu hứng với những động tác khó đặt tên nhưng
giúp nàng xua tan mệt mỏi đêm dài, đánh thức những giác quan đang sôi sục khí
thế tận hưởng một ngày tươi mới.
Sau những thủ tục đầu ngày, nàng chễm
chệ trên chiếc ghế gập bằng gỗ màu cánh gián sáng bóng trong phòng khách, mải
mê với trò giải trí yêu thích, đó là mài giũa bộ móng. Chẳng may có ai đó đến
chơi sớm, nàng lại dưỡn dẹo cựa mình trong cái điệu bộ ngái ngủ của một chú mèo
lười, chẳng buồn đứng lên. Tất nhiên rồi, nàng thất thường và phù phiếm có kém
gì Daisy - người tình trong mộng của Gatsby vĩ đại - nên nàng có tiếp khách
kiểu như tiểu thư nọ cũng là chuyện thường.
Những ngày có nắng nhè nhẹ, nàng
chuyển chỗ yêu thích ra hiên, nơi ánh sáng tinh nghịch chiếu thẳng vào mắt, làm
nàng chơp chớp liên hồi rồi mặc cho chúng mơn man lên cơ thể độc một chiếc quần
cộc. Ấy, nàng nằm sấp nên vô cùng kín đáo.
Làn gió ve vuốt, bụi nắng chan hòa
cùng không khí tinh khiết chốn đồng quê đưa nàng vào giấc ngủ dịu êm. Nàng mơ
gì? Ta không biết chỉ thấy môi nàng khẽ chuyển động theo một đường tròn ngọt
ngào, có lẽ nàng mơ thấy chiếc bánh kem khổng lồ chăng? Chắc vậy, vì tỉnh giấc,
nàng nghe bao tử rên rỉ. Sau khi thưởng thức bữa "brunch" thanh cảnh,
nàng gặp vài người hàng xóm để cập nhật tình hình thời sự và để giữ mối thâm
giao đã dày công gây dựng. Mệt nhoài với tin tức, nàng tự thưởng cho mình giấc
trưa ngắn ngủi. Buổi trưa bao giờ cũng khiến nàng hơi cáu kỉnh. Người nhà dĩ
nhiên phải chịu đựng cơn khó ở của nàng, chứ sao, ở ngoài, nàng giữ hình tượng
ghê lắm - luôn ngọt ngào và tươi thắm như một đóa trà my ngậm sương.
Buổi chiều là khoảng thời gian
khoáng đạt nhất trong ngày, khi nàng được thả mình trong làn nước ấp ám, vỗ về,
gột rửa mọi bụi bẩn, mệt mỏi của một ngày vất vả. Nàng khua nhẹ đôi chân có
chiếc vòng bạc kỷ niệm, tiếng kêu vui tai, thánh thiện của nó khiến nàng ngập
chìm trong êm ái.
Chiều muộn, khi người người vội vã
trở về mái nhà riêng sau ngày làm việc vất vả thì nàng thảnh thơi hóng mát trên
chiếc ghế xanh điệp màu với bộ cánh hợp mệnh của nàng. Ngắm thiên hạ chán chê,
bình luận mê mỏi, nàng quay ngoắt vào nhà ngủ. Đấy, tuy sinh ra trong hàng ngũ
bình dân nhưng nàng quả có tố chất thiên kim tiểu thư, đó là thất thường.
Giấc ngủ chiều giúp nàng lấy lại
sinh khí để bước vào bữa tối no nê, vui vẻ. Cả nhà nàng quây quần, bàn luận vô
số chuyện. Dĩ nhiên, nàng trở thành trung tâm của không gian đầm ấm ấy, đơn
giản là một ngày nhiều trải nghiệm thú vị giúp nàng có nhiều thứ để chia sẻ và
làm mọi người cười. Vì vậy, tuy có hơi bực bội vì giờ G đã điểm, khiến nàng
miễn cưỡng chấm dứt màn trình diễn giàu cảm xúc của mình, rốt cục nàng cũng
chìm vào giấc ngủ êm đềm. Trong mơ, nàng cười thành tiếng, nàng thấy mình ở một
sớm mai khác, rất đỗi tuyệt diệu, rất đỗi nên thơ.
4 bình luận :
Tô Hội phải đăng ở đây nè.
Hic, em cũng vào đây gõ mà, nhưng gõ chán chê xong lại chả thấy đăng lên :(
Hehe, đơi rồi. Đúng là cửa ngõ vào với gái xinh lại còn ngoan thì muôn trùng sóng gió Măng nhỉ :)
Hazz, đường vào nhà gái xinh gập ghềnh của cơ Măng ạ :)
Đăng nhận xét